Saturday 27 March 2010

Vòng quay của những câu hỏi

Thời mình còn trẻ có gặp một cha nào đấy làm về Marketing nói với mình là " Một người thành công là người biết cách trả lời những câu hỏi mà cuộc sống đặt ra". Mình ko tin lắm những lời phát ra từ mồm những cha làm về marketing và có xu hướng marketing (Thật lòng xin lỗi những bác nào xếp vào hai cái diện này, nhưng mà tính em nó cứ thẳng như thế). Hơn nữa, biết thế nào được cái định nghĩa thành công của lão ý. Nhưng mình thì đồng ý với lão ấy là, lúc nào là một con người cũng phải trả lời câu hỏi. Và có những câu hỏi trả lời được xem là tiêu biểu và đặc trưng của mỗi giai đoạn cuộc đời nào đấy. Nó đặc trưng đến cái độ mà ai cũng phải trả lời ít nhất một lần (và có thể là vô vàn lần). Không tin hả, thử xem nhá

Ví dụ như thời cái thế hệ mình còn bé, thỉnh thoảng mẹ lại lôi ra hỏi "Cún, con yêu ai nhất?". Giời ah, con làm sao mà biết được. Tình yêu có đo đếm được đâu mà biết yêu ai nhất. Mà nói thật, hồi bé mình ghét nhất là lúc bị mẹ hỏi câu này. Chắc sau này có con, mình sẽ cố gắng ko hỏi nó như thế.

Sau này lớn lên tý thì cuối mỗi tuần đi học hay cuối học kỳ là phải trả lời câu hỏi :"Cún có được học sinh giỏi/phiếu bé ngoan không?". Nói chung mình rất ghét câu này luôn vì phiếu bé ngoan thì gần như ko có (chẹp, chả hiểu sao mình lại ko có) còn học sinh giỏi thì hầu như năm nào cũng có nhưng mà vẫn ko thích kể lể về thành tích. Trái với bây giờ, ko có thành tích gì mà vẫn lắm mốm kể lể :D. Dưng mà túm lại, nếu chiểu theo lý thuyết của cha Marketing ở trên thì câu trả lời tốt nên là "có". Và vì ko "Có" là ko tốt cho nên bây giờ mọi cháu đi học đều có phiều bé ngoan và được học sinh giỏi. Như thế, các cháu bé VN đang có những tiền đề thành công to lớn.

Nhớn nhớn nữa lên thì lại phải trả lời câu :"đăng ký trường nào?". Dù bị hỏi nhiều, nhưng mà câu hỏi dễ chịu hơn với mình. Và với cái tầm tháng 3 này của 7-8 năm về trước thì rộn ràng câu hỏi như thế. Thời gian của làm hồ sơ vào đại học (hay là học đại cho xong nhỉ?). Câu trả lời tồi bây giờ là "không biết" hoặc "đang phân vân". Vậy nên, phải cố tránh những câu trả lời này ra.

Vào đại học rồi thì là câu "có người yêu chưa?". Chả biết là tốt hay xấu khi mà lúc ấy đã có câu trả lời "Có". Để rồi khoảng 1-2 năm sau đấy, bạn bè gặp lại hỏi "Vẫn là cái anh đấy chứ hả" hoặc là "version thứ bao nhiêu rồi?". Hịc. Cho câu hỏi cuối cùng, mình sẽ trả lời là "Uncountable". Đấy là tối ưu nhất theo phong cách của mình.
Cũng cùng là câu hỏi đấy, sau vài năm sẽ thêm câu hỏi khác mà mình đặt ra cho đối phương :"Có ai ko, giới thiệu đi". Trả lời tối ưu là "Tôi còn ko lo dc cho cái thân tôi nữa là".

Chuẩn bị ra trường thì sẽ là câu hỏi "thực tập ở đâu?"; "đi làm ở đâu chưa?". Sẽ chắc chắn là ko tối ưu nếu như câu trả lời là "chưa" --> cố tránh nó ra. Nếu có câu trả lời có thì ngay lập tức gặp phải câu "Lương lậu thế nào?". Cái này ko phải khuyên người trả lời mà khuyên người hỏi. Lần sau nên hỏi tế nhị hơn một tý vì lương thưởng nó hơi nhạy cảm. Nên hỏi là "Có phải nộp thuế thu nhập không?". Hỏi thế cho người ta dễ trả lời

Có việc làm rồi và có người yêu thì sẽ là câu "Bao giờ cưới". Câu này khó trả lời. "Chẳng biết được" ko được xem là tối ưu vì nhiều khía cạnh. Nên trả lời là "Một thời gian nữa, bọn tớ còn phải thực hiện mấy việc". Một thời gian nữa của đôi trẻ thì ai mà biết dài ngắn bao lâu và cái "mấy việc" thì giời biết nó là cái gì.

Lấy chồng thì (chả phải đợi đến 1 tháng sau khi cưới, có khi ngay sau tuần trăng mật) sẽ được hỏi là "có gì chưa". Câu trả lời tối ưu thì Rùa Móm ko biết, vì bây giờ mình vẫn phải đối diện với nó. Có điều MóM biết nó khó trả lời với rất nhiều người có câu trả lời "chưa" và đôi khi cũng hơi phiền toái. Theo kinh nghiệm được truyền lại từ một đứa bạn thì mỗi dịp lễ tết thì nhất thẩy ông bà, cô dì chú bác "dội" câu hỏi đấy vào đầu. Với bạn bè còn dễ chứ với các bậc "lão thành cách mạng" thì cứ gọi là ko biết thế nào mà lần. Nói chung là chóng mặt phết. May mà mình ko ở VN!

Xong đứa thì nhất thì sẽ là "Bao giờ có đứa nữa". Khiếp, một đã thấy bở hơi tai rồi, còn nữa cơ đấy :D

Sau rồi thì "con bao nhiêu tuổi"; "đinh cho con học trường nào";..... Luẩn quẩn loanh quanh thế
cho đến lúc nào đấy thì "đinh nghỉ hưu chưa?"
và câu hỏi cuối là "Sau này định về đâu?"...

Đấy, nếu nhìn thế này thì đời là một cái đề thi mà mình đã biết trước câu hỏi chỉ có đáp án là ko biết. Đôi khi tìm thấy "hướng dẫn giải đề thi" nhưng tất cả chỉ là định hướng hay hướng dẫn chung chung thôi. Mỗi cuộc đời mang một bản sắc riêng ....

No comments:

Post a Comment