Saturday 27 March 2010

Hà Nội mùa lá rụng

Bình thường thì chỉ vào một mùa nào đấy, một thành phố có những cái cây rụng lá. Hà Nội là một thành phố đặc biệt. Bất cứ mùa nào cũng có cái gì đấy rụng xuống. Mùa thu thì hiển nhiên là lá rụng xuống rồi nhưng Hà Nội còn một mùa lá rụng nữa. Thường thì "mùa thu" này ko kéo dài cho lắm, chỉ 1 hoặc 2 tuần gì đấy vào khoảng cuối tháng 4 đầu tháng 5, có một số loại cây thay áo. Kết quả là có những lúc người ta ko hiểu mình đang ở mùa gì, xuân hay thu.

Qua tháng 5 hết lá rụng thì tới những hạt hoa sữa rụng. Chắc vì mùi thơm quá nổi tiếng mà ko nhiều người để ý tới những hạt nhỏ nhẹ bay. Chưa thấy ai nói tới bao giờ về những con gió thổi những quả cầu lông nhỏ bay bay khắp phố.

Mùa thu qua ... mùa đông đến. Gió mùa đông bắc và những trận mưa đên sẽ kéo hết tất cả những gì còn có thể kéo dc từ những cái cây. Một sáng gió mùa, ngước lên mà giống như mình nhìn qua một lăng kính hiệu ứng ở chế độ đen trắng. Màu xám nhưng ko u ám, vì dù thế nào, cái thành phố này vẫn đang chuyển động.

Mùa của những cảm xúc rơi rụng, có những thứ lắng lại ở một nơi nào đấy rất lâu cuối cùng cũng tìm thấy nơi yên nghỉ. Trong một lúc lại huy hoành trong ánh vàng rực rỡ, cảm xúc lại khiến con tim lỗi nhịp trong giây lát. Sau rồi lại lắng xuống và cuối cùng là một nụ cười. Có còn hồn nhiên được ko sau bao mùa lá rụng? Tâm hồn nằm ở đâu đó sâu lắm mà không dễ gì chạm đển và cảm nhận được. Cái vỏ bên ngoài đôi khi thật đối lập.

"Nếu có một quả cầu thủy tinh có thể cho bạn biết tất cả mọi điều, bạn chọn để biết điều gì?" - Cô bé ngồi cùng bàn trong lớp tiếng Anh đã chọn "tương lai", bởi vì khi biết được tương lai thì có thể chuẩn bị tốt hơn và có thể thay đổi được những lựa chọn sai. Hình như nhiều năm trước mình đã chọn thế (thì câu hỏi trong lớp học tiếng Anh mà, lấy từ đề ra cho nên chuyện lặp lại là bình thường) và cũng với lý do tương tự. Nhưng mà sau rồi, mình phát hiện ra là dù có cơ hội để chọn khác đi, mình vẫn lựa chọn như vậy. Và rồi thực tế đôi khi cũng cho thấy một điều trớ trêu, đó là dù có chọn thế nào thì kết quả cuối cùng cũng ko có gì thay đổi.

Vậy thì bây giờ mình chọn để biết điều gì?Mình đã chưa trả lời câu hỏi ấy. Quá khứ là cái ko thể thay đổi được, tương lai là ngày mai, là cái mình chưa thể chạm tới nhưng phụ thuộc vào hôm nay. Vậy chỉ còn ngày hôm nay là mình có thể chạm vào được... Vậy có lẽ mình muốn biết hôm nay...

No comments:

Post a Comment